Hãy tiếp tục hình dung rằng chúng ta bị kết án chung thân, từ năm này qua năm khác, cái án phải đưa ra một quyết định nặng nề và gần như là bất khả mà thế giới, bằng một cách khó lý giải, ngày càng gán cho nó mang một tầm quan trọng đến điên rồ.
Hiện trạng đất nước sau độc lập cùng những giấc mơ tan vỡ đã làm nên nội dung chủ yếu trong Những cánh hoa màu máu (1977), có thể nói là đỉnh cao về nghệ thuật tiểu thuyết theo-lối-phương-Tây của ông.
VLADIMIR. – Mình làm gì bây giờ?
ESTRAGON. – Mình chờ đợi.
VLADIMIR. – Ừ, nhưng trong khi chờ đợi?
ESTRAGON. – Hay là mình treo cổ?
VLADIMIR. – Đó cũng là một cách để cương cứng.
Chúng ta nên dẹp bỏ các phạm trù đơn giản đến ngô nghê: văn chương cao cấp và bình dân, phổ biến và chuyên biệt, và coi việc phân chia thể loại không lấy gì làm quan trọng.