Christian Lorentzen, “LIKE đi hay là Chết: Số phận của bài điểm sách trong kỷ nguyên thuật toán”
Các bài điểm sách luôn nằm trên tiền tuyến của văn hoá và chính trị, nơi mà các ý tưởng được đem ra thí điểm trước khi tôi thành giáo điều thốt ra khỏi miệng các cụ phê bình đạo mạo. Như Hardwick đã viết, đó là môi trường nơi mà “văn bất thường, văn khó khăn, văn dài dòng, văn không khoan nhượng, và trên tất cả, văn thú vị, nên hy vọng tìm được độc giả của mình.”

Ở Pháp lâu rồi cũng không còn các bài điểm sách và phê bình đúng nghĩa. Các nhà báo không đọc tác phẩm mà chỉ xem résumé và dựa vào CV của tác giả rồi tán qua loa. Nên bí quyết của các nhà xuất bản là trước khi ra sách, phải viết tóm tắt tác phẩm cho thật ly kì và chỉnh tiểu sử tác giả cho huyền bí 😉
kể thật kỳ lạ, sách vở càng ngày càng nhiều, và điểm sách và phê bình thì lao dốc